Tôi là gì?
Trên con đường tìm hiểu chính mình, tôi đã nhận được rất nhiều kiến thức tuyệt vời : về hệ thống năng lượng, các luân xa, tiềm thức hay còn gọi là innerchild, ý thức, siêu thức hay còn gọi là higher self, vị thầy bên trong…
Và dường như càng đi, tôi càng nhận ra cả vũ trụ rộng lớn đang ở bên trong mình.
Tôi say sưa với vũ trụ ấy, học hỏi, nhận diện, chữa lành. Cảm thấy mình như một nhà nghiên cứu, hay một nhà khám phá đang ở trong một hành trình đầy bí ẩn và huyền diệu.
Rồi một ngày, tôi nhận ra mình đang bắt đầu phân biệt mọi thứ bên trong mình. Đâu là innerchild, đâu là ý thức, đâu là higher self, đâu là thầy, đâu là năng lượng, đâu là khí… Đó cũng chính là khoảnh khắc tôi nhận ra sự phân tách bên trong mình. Mọi thứ rời rạc dần, tách biệt dần. Tôi đã quên mất rằng tất cả đều là một, đều là chính tôi. Đúng vậy, tôi quên rằng tất cả đều là một.
Năng lượng cũng là tôi
Innerchild cũng là tôi
Ý thức của lý trí cũng là tôi
Higher Self cũng là tôi
Thầy cũng là tôi
Cả vũ trụ bên trong tôi cũng là tôi
Tất cả những tính chất yếu đuối hay thần thánh mà tôi gán ghép cho từng phần đó cũng chính là tôi.
Và tôi dừng việc phân biệt.
Tôi nhìn tôi như tôi đang là.
Tôi quay trở về thực tại, và nhìn tổng thể mình như một khối trọn vẹn.
Tôi không cần giải thích lời nói đó là ý thức hay thông điệp từ higher self, từ thầy… Vì tất cả lời nói đều là của tôi cả.
Tôi không cần giải thích cảm xúc bực tức, tủi thân, giận dữ, hạnh phúc, bình an, là từ innerchild do một nguyên do nào đó. Vì tất cả cảm xúc cũng đều là của tôi.
Đó là khoảnh khắc tôi dừng tìm hiểu, dừng đặt câu hỏi.
Khoảnh khắc tôi chấp nhận trọn vẹn chính mình.
Thả mình ra đề trôi theo dòng chảy của vũ trụ.
VÀ TIN TƯỞNG
VÀO CHÍNH MÌNH
VÀ VŨ TRỤ
………………..
Thảo Nguyên